Thời học trò mình là học sinh chuyên hóa của ĐH KHTN-HN. Không biết bây giờ thế nào, chứ hồi ấy bọn mình được học trong môi trường tuyệt với lắm. Nó cũng làm mình thay đổi nhiều về quan điểm về chuyên chọn.
Đầu tiên là mỗi lớp có một thầy chủ nhiệm theo suốt 3 năm, là GS của đúng môn chuyên ở ĐH. Thân thầy như cha ấy (gọi thầy xưng con mà). Có gì là lại đến hỏi thầy (có khi cả chuyện tình yêu, he he). Sai thì thầy chỉ bảo ngay, thầy cũng rất lắng nghe học sinh từ những tranh luận trên lớp cho đến cả những chuyện xích mích của lũ trẻ con.
Ở trường hoàn toàn không có dậy thêm, học thêm. Có mấy đứa đi học lò, vớ phải đúng lớp của thầy bị thầy véo tai xách cổ bắt đi về. Vì thầy bảo thầy dậy hết trên lớp rồi. Các môn học phụ thì rất thoải mái, thậm chí môn kĩ thuật còn được thay thế bằng môn thực tập hóa học, chấm điểm bình thường!. Các thầy cô bộ môn thì cực kì cá tính, đa phần không dùng giáo án khi lên lớp, cũng có người vui vẻ, có người điềm đạm, có người khó tính... nhưng tất cả đều để lại cho học sinh một ấn tượng rất lớn (Đều là các thầy cô giỏi có tiếng của các trường phổ thông được mời về dậy hợp đồng mà). (thậm chí trong chừng mực nào đó học sinh có quyền chọn giáo viên)
Rồi bọn học trong lớp phân hóa ngay từ năm lớp 10. 80% rõ mục đích học là để thi ĐH không học đội tuyển, 20% còn lại theo đuổi vì đam mê (nhưng một nửa cũng không định làm ngành hóa sau này). Học đội tuyển không có nhiều ưu tiên hơn, vẫn như các bạn khác, vất vả hơn vì phải đi học đội tuyển. Sướng nhất là đi học được tranh luận với các thầy cô (toàn là GS hết ah), nhớ nhất là cô Ngô Thị Thuận ha ha. Có lần cả lớp mình còn trốn học vì đi ăn liên hoan ở nhà một chú trong lớp (nhớ là hôm học thầy Đào Hữu Vinh)... không bị làm sao cả!!!?
Điểm chác thì không lo, 15p, một tiết và kể cả học kì không sợ bằng mỗi năm có 2 kì thi chất lượng giữa kì I và kì II, + một kì thi chuyển loại cuối năm học. Ba kì thi này thật sự kinh khủng, thi ba môn toán+lý+hóa thi trong hai ngày, được nghỉ 1 tuần để ôn. Tổ chức thi, đánh số báo danh, phát đề, trông thi, giấy làm bài như thi ĐH. Điểm số xếp từ cao xuống thấp phát cho phụ huynh, đứa nào quá kém sẽ bị chuyển lớp hoặc loại khỏi trường. Phần điểm cao dùng để xét học bổng.
Hoạt động ngoại khóa hơi ít vì bọn mình khá ít hs (khoảng 90 mỗi khoá). Nhưng năm nào cũng được tổ chức đi chơi xa qua đêm. Được cùng cắm trại và thi đấu thể thao với các anh chị SV ở khoa. (các thầy luôn tạo điều kiện, sợ không có sức mà bầy trò thôi)
Kết quả:
Hồi đó thành tích thi quốc tế của khối chuyên hơi yếu (mới có 2 cái bạc). Bây giờ thì nhiều roài. Do hồi đó chú tâm học đội tuyển ít, và học amteur, chủ quan nữa...
Thành tích thi ĐH thì quá Okie, luôn 100% vào ĐH. Nhiều năm có điểm trung bình thi ĐH cao nhất nước. Có năm có 4 thủ khoa trong một lớp. 5 năm liền thủ khoa ĐH Y Hà nội... Nhờ có mỗi năm 3 kì thi tử thần đó!!!?
Trong mỗi HS khi ra trường đều cảm thấy trưởng thành lên nhiều, được học không chỉ kiến thức mà còn cả cách làm người, được phát triển toàn diện theo cá tính, năng lực bản thân, luôn hòa đồng, biết chia sẻ và có tự trọng (mình tin rằng chính các thầy đã dậy bọn mình những điều đó không chỉ bằng những bài giảng mà là bằng cả hiện thực người thầy). Có nhiều kỉ niệm đẹp với thời cấp III, không đẹp sao được khi bọn mình là bọn HS cấp III duy nhất được học trong khuôn viên ĐH Đông Dương 19 lê thánh tông. (nhớ nhất là cái nhà vệ sinh - Nhà bát giác thân yêu, giảng đường 9 thân yêu)
|